Đêm đó nằm ngủ lạnh kinh khủng. Mặc quần jeans, đi tất, mặc thêm 4 cái áo thun, trùm 1 cái áo thun lên đầu, đeo găng tay motor… vậy mà vẫn thấy lạnh thấu xương.
Tầm quá nửa đêm thì trời bắt đầu mưa. Mưa xuống, gió thổi càng lạnh. Trong lều đã vậy, thò đầu ra ngoài còn lạnh ghê hơn nữa.
Sáng dậy mọi thứ như vừa được gội rửa:
It was pretty cold that night. Actually I did not plan for that. Well, it’s really hard to find a cold place around the SE Asia this time. That’s why I did not bring my warm coat or the jacket linear. I had to put on my jeans, 4 single T-shirt, one T-shirt to cover my head, socks and gloves were all on. Still very cold. Hard to sleep, because of the cold and also the deer.
Rain from midnight, made it cold becomes colder.
The early morning shot:
Nhìn sương đọng lại nhớ mấy cái đêm trong rừng ở North Carolina, có đêm dậy thấy trên xe đóng tuyết. Hic.
This made me miss the time riding on Smokey Mountain, it was also cold, and I was almost frozen myself when being at Blue Ridge campground.
Chỗ này buổi sáng nhìn hơi bị hay, rất thanh bình…
Nice and peaceful place…
Cái chòi đã cứu mình trong đêm mưa…
The gazebo saved me through the raining night…
Thêm hình lều trại nào:
More pix around the campground:
Hàng xóm mình vẫn ngủ tít mù trong khi mình xách máy đi lòng vòng:
My neighbors were still in “bed” while I was walking around:
Căn lều của đôi vợ chồng già:
Nice tent of the old Thai couple:
Họ đang cùng nấu nước pha cà phê:
And coffee was making:
Người phương xa được mời thưởng thức ly cà phê ấm nóng:
It’s really nice when they invited me for coffee. We talked with each other by multi-language, mostly body language :
Hàng xóm:
Neighborhood:
Lòng vòng xung quanh chụp hình một hồi, không ngờ đám khỉ đít đỏ lại mò tới lều của mình nghịch phá. Quá nhanh, quá nguy hiểm mà không kịp chụp lại được tấm hình nào.
Đánh dấu cái nhé:
Alright, while I was walking around, the monkeys came and intended to steal my stuff. Lucky me that I was back to the tent on time . They were too fast, no picture.
Selfie time – the small dam make the noise all the night an day:
Quay về dọn dẹp đồ đạc, hic, lại bị dính vụ này:
Pack-up my stuff – hell, see what I got:
Thủ phạm là đây:
This is the reason – I don’t know what is the name of this thing in English, but it is sort of Annelida:
Cũng may là buổi sáng mới dính, chứ đêm qua mà cỡ chục con nó bu lại lúc chạy ra đuổi đàn nai thì có mà ốm đòn.
Dọn đồ mang ra ngoài phơi nắng:
I they were in my tent last night, then I won’t be able to wake up that early.
Brought them out for drying some wet stuff:
Thêm một chuyện rất tếu nữa là khi mình dọn đồ đạc, thò tay để lấy cái mũ bảo hiểm ra định để lên xe phơi nắng thêm chút nữa thì… hic, bất ngờ thấy một đám ong bay ra vù vù từ trong mũ. Một ngón tay bị ong đốt đau điếng. Vứt vội mũ bảo hiêm xuống bãi cỏ, chạy bán sống bán chết – chỉ sợ nó đuổi theo, xâu xé mình thì xong phim, khỏi về. Thì ra cái mũ của mình nó có màu nổi quá, lũ ong cứ tưởng hoa hoét gì đó nên xúm lại. Mà chắc mũ cũng có mùi thơm hay sao đó mà nó cứ phi vào phà phà, chả con nào ngất cả
Sau đó kệ cho ong làm tổ, mình lên đồ bảo hộ kín mít rồi xua ong đi một các rất tự tin. Hehe.
Sẽ rất nhớ cảm giác thanh bình nơi đây:
There was a funny thing that when I was picking my helmet, I saw bunch of bees flew out from the helmet, and one of my finger was bitten, pain like hell…
My helmet is truly hi-viz, so the bees thought it’s a big flower, then they come inside.I was wondering why they did not die because of the helmet smell
I will miss this place very much:
Tự nhiên thèm flying-cam rồi nè!
Think of flying cam with my bike one day:
Dọn dẹp xong lều chõng các thứ, sẵn sàng cho chuyến đi về chốn đô thành, khi mặt trời đã lên cao:
All the thing packed when the sun was raised:
Ngoài cổng của khu camping:
Campground entrance:
Lòng vòng thêm một đoạn vào sâu phía trong rừng thì thấy có thêm một khu camping nữa – trong này đường cua quẹo nhiều hơn, cây cối rậm rạp và có vẻ ẩm ướt, nguyên sơ hơn phía ngoài:
Another camping area deep inside the jungle. Don’t know which one is better:
Lòng vòng tận hưởng cảm giác cua quẹo trong Khao Yai park:
Enjoyed some twisties in the park while all of them are dry:
Thêm hình cua quẹo trong công viên:
Some more:
Lòng vòng một hồi, thấy cũng đã gần trưa, nên quyết đinh tạm biệt Khao Yai.
Chạy ra bên ngoài một đoạn thì thấy một quán cafe-bar có logo của Harley to đùng, bèn lọ mọ đưa xe vào phía trong sân rải đá dăm và tìm đồ ăn uống.
Cái quán HD đó là quán này nhé – nhìn đẹp cực:
Almost lunch time, I decided to left Khao Yai park.
Off the park for a while, I saw a nice shop with Harley logo, yeah – it’s place for me then:
Vậy mà đồ ăn thì không có mà thái độ phục vụ như ngoài Hà Lội !
Parked my bike. came inside and expected a good brunch.
Hell, it’s totally different from what I thought, the people there looked at me like and alien, and replied “no food”.
I was stopped for some seconds to think what the hekk is this place, with 3-4 service people and no food!
Tới quán này thì quá ô khờ:
Okay. I will skip the places with HD logos
Kidding me? This place no food, again???
Vừa vào cửa, mấy người trong đó nhìn mình như người trên trời rơi xuống. Vào trong thì thấy giống bar hơn là quán cafe. Hỏi đồ ăn mà bảo không có, với một thái độ rất dửng dưng.
Đúng là phí thời gian. Từ sau không vào mấy cái chỗ có logo HD nữa !
Chạy tiếp thì thấy chỗ này rộng rãi, thoáng mát và chắc chắn là có đồ ăn.
Múc đĩa này vừa là ăn sáng vừa là ăn trưa luôn:
It was good brunch:
Ăn xong bữa sáng kèm bữa trưa no nê xong, lên đường tìm tới Bonanza.
Quẹo vào đoạn đầu của lối rẽ vào Bonanza:
Done my good brunch, on the way to Bonanza race track:
Lần đầu tiên vào Bonanza mình được anh bạn Tony dẫn đi, qua khá nhiều đường đất, lúc đầu cứ tưởng là đường tắt mà thực ra đó là đường chính để đi vào khu này.
Giờ quay lại thấy đường cũng không khá hơn là bao nhiêu.
Thấy GPS hiện lên đường ngắn hơn so với đường chính, vậy là cắm đầu cắm cổ phang vào:
I was riding into Bonanza race track some years ago, guided by TonyBKK
The road near the track looks like the same, still the feeling when you are entering a normal crop field.
I just blindly followed my GPS. It led me into a semi-offroad trail:
Từ chỗ này trở đi toàn là đường ruộng, offroad đúng nghĩa. Xe thì nặng, đường thì xấu, xung quanh toàn ruộng sắn (củ mỳ) chỉ sợ sáng sớm mai ra giữa đồng không mông quạnh này mà vồ ếch một phát là xui cả ngày. Thế nên cắm cúi chạy xe, không có tâm trí hình ảnh gì nữa:
Ok, from here, no more asphalt, all dirt. Honestly, I did not want to spoil my day with a drop off on this trail, so I so concentrated on the road, so no more pix there:
Kệ, cứ thế mà phang chứ GS thì sợ qué gì. Không vào được thì cố mà quay đầu ra thôi.
Đi một hồi chắc tầm 20′ sau thì tới một cái ngõ thế vầy:
I had no idea if I could enter the track or not, turning the bike back would be a big problem as there was only a single narrow trail, with soft soil at two sides, no way I can make a u-turn
Lucky me, after 20mins I reached this point:
Có cái cổng khép hờ, mà thấy không có ai ở quanh đó nên mình cứ mở đại
I just pushed the gate, no lock
Bất ngờ chưa!! Phía trước là Bonanza track – đường này xe mình chạy vào ngon ơ. Hé hé….
Surprise!! I can enter the track by its back road! LOL….
“Đã lọt vào Bonanza race track một cách êm thấm”. Hí hí…
Alright, I am in…
Vào phía trong, gần khu văn phòng của sân đua, gặp một nhóm người quản lý và lao động ở đây. Ai thấy mình đi vào cũng ngạc nhiên lắm, không hiểu sao mà vào được tới đây bằng cái đường đó.
Entered the track office, met some staff working there. They also very surprised that I can enter the track thru that way
Nói chuyện chơi một hồi, rồi thì cũng hé lộ cái ham muốn được chạy trong track thử cái xe coi sao. Một bác có vẻ kiểu như quản gia ở đó nói là qua văn phòng đóng tiền rồi sẽ mở track cho chạy. Giá của mình là 1000 Baht/1 vòng.
Vào gặp cô quản lý trẻ ở đây, nói tiếng Anh khá tốt, thanh minh thanh nga một lúc thì cô ấy đồng ý cho mình chạy lụi, khỏi làm phiếu, khỏi đóng tiền.
After a chit-chat, I told them that I ‘d like to make a round on the track/
A senior staff there told me the price for me for one round is 1,000Baht (~ 30 USD). He told me to meet the office admin there, it was a girl. She can speak English well.
After knowing that I am riding all the way from Vietnam there, they agreed for me a free round. .
Bác kia thấy cô bé này đồng ý vậy thì cũng hăng hái chỉ mình cái này cái kia. Thậm chí còn bảo mình đưa máy chụp hình để bác í chụp cho lúc trong track.
After hearing the office admin allowed me to ride, the guy was happy to ask me give him my camera so he can take pix of me while on track.
Tếu quá, ADV bike full load chuẩn bị chạy track nè. Hehe..
.Full loaded ADV bike is about to race. Hehe…
Đua nào!
On the track:
Đua điếc gì mà cô đơn quá:
No one can beats me that race!
Chỗ này cua thì đẹp mà lúc chạy qua rợn tóc gáy, sém ngã. Vì trên mặt đường toàn cao su trợt ra từ bánh xe của ngày hôm trước. Lúc sau đó mới nghe bác kia nói là hôm nay mới bắt đầu dọn. Hic.
This turn was nice but quite slippery. Must be because of remaining rubber from racing some days ago which they did not clean up. Later they told me that they started to clean that day.
Cũng ráng chút cho bằng với người ta :
Tried to lean anyway:
Lúc trước người ta nói chạy 1 vòng thôi nên mình cũng ngoan ngoãn nghe lời, không cố thêm làm gì. Chính vì vậy mà quên mất cái đoạn full speed. Vì lúc xuất phát, mình bắt đầu ở khoảng giữa đoạn đường thẳng, đến lúc dừng lại thì cũng chạy có một chút đường thẳng rồi quẹo vào. Hic, hơi bị uổng.
Chạy xong xuống nói chuyện với bác kia là mình sém ngã, bác này còn nói ồ sori, lúc nãy quên không nhắc. Hic…
Để bù lại cái vụ đó, bác này rất xăng xái gọi mình tới và nói là tao cho mày xem cái này hay lắm.
Bác lôi mình ra phía văn phòng, chui vào vp lấy gì đó rồi chỉ mình chạy ra hướng kia:
Okay, I did not try to be a naughty guy, as I stopped right after done just one round.
Actually I have started at the middle of the straight line, and I also stopped at the same point – it means that I did not do the whole straight light with full speed which I can.
The man then waved me to the office building to show me something. He asked me to wait over there:
Mình đứng đợi ở trước đường pit, thấy nguyên khu này là chỗ của các đội đua:
Okay!
Ố ồ….
Oh….
Thì ra bác ấy “mượn” chìa khóa của một đại gia ở đó, ông này thuê hẳn một gian ở đây để xe cộ, đồ đạc phục vụ cho riêng mình:
He “borrowed” a key from office then show me a garage here:
Anyone may see your previous plate there?!:
Riêng con HD đỏ này có sensor, bác đó nói mình đừng có sờ vào, nó kêu và báo vào điện thoại của ông chủ. Hic.
He told me that the red HD is with sort of sensor, meant I can’t touch it as it would alarm to the owner .
Cảm ơn tấm thịnh tình dành cho người phương xa:
Thankful for his great show with friendly people:
Mọi người ở đây rất thân thiện, được chạy miễn phí, thăm quan xe đua, lại được mời ăn cùng họ cơm trưa
And they even invited me for the lunch:
Vì mới ăn xong vẫn còn no nên làm chai nước rồi chạy vòng vòng ngắm nghía thôi:
As I already had a good breakfast, then I thank to the guys and just enjoy some cold drinks:
Tạm biệt Bonanza race track:
Time to say good bye to the nice people and the race track:
BKK thẳng tiến:
Bangkok, here I come:
Đường về BKK đông xe kinh khủng mà trời thì lúc mưa lúc nắng. Công nhận chạy xe trong điều kiện này thật ái ngại.
Từ lúc ở Khao Yai, mình mới nhận ra là cặp má phanh sau đã gần như tèo. Chả biết trước lúc đi kiểm tra thế nào mà lại nghĩ là còn tốt. Ở nhà vẫn còn 1 cặp brakepad mới tinh chưa dùng tới mà không nghĩ là cần thay trong chuyến này nên đâu có thay, đâu có mang theo. Hic.
Vậy là giờ về BKK phải tìm đến BMW đầu tiên, thay má phanh trước, rồi đi đâu làm gì thì đi. Vì hôm sau nữa là chạy cùng anh bạn từ BKK xuống tận Hat Yai, cả ngàn KM trong ngày.
Khi còn cách trung tâm BKK tầm 100km thì trời đổ mưa dữ dội. Phải dừng lại để mặc áo mưa:
Raining and sunny repeated each after the other – I dislike such kind of weather.
I also noticed that I need to change my rear brake pads. I had no idea why I did not realize that while checking the bike for the trip. Alright, do it in BKK.
Heavy rain approx 100km from BKK made me stopped:
Vừa dừng lại thì gặp một cặp chạy Versys cũng tới trú mưa:
Met a couple on a Versys 650:
Hên là gặp cặp đôi này và chạy chung về BKK. Lúc trước chạy một mình thì mình cũng ngại xào chẻ. Khi đi sau cặp này thì cứ tự tin bám đuôi mà chạy, xào chẻ, cắt đầu, chặt chém các kiểu toàn 12-14. Versys 650 chạy 2 người mà khỏe kinh. Bên Thái Versys khá thịnh hành, còn ở VN thì bói không ra con nào. Nhớ tới Tony và Brian mỗi bạn 1 con Versys 650, hồi Tony chạy với ACE ở Mae Hong Son mà ACE lè lưỡi hết cả.
Về tới sát BKK, đường kẹt xe như nêm cối. Bạn Versys kia dẫn mình đi vòng vòng, chui rúc các kiểu – nhưng cơ bản là thoát mấy đám kẹt một cách ngon văn lành.
Nhờ cặp đôi chạy Versys kia mà mình tới BKK khá sớm. Lúc chia tay cặp ấy cũng chỉ giơ tay chào và bấm còi rồi rẽ về hướng khác mà không kịp nói chuyện gì thêm.
Để GPS dẫn mình tới BMW Barcelona nhưng cuối cùng thì mình lại tới một chỗ khác, cách BMW chắc khoảng hơn 1km.
Dừng lại làm ly nước mát thì gặp mấy chú tài xế đang phang nhau tới tấp:
Well, lucky me to meet them. I then simply followed them to get into BKK without any issue, while the traffic started to be jammed.
I let the GPS guided me to BMW Barcelona in BKK, but then I reached to another place. And saw a serious road rage:
Chả biết cọ quẹt gì đó thế là chú này xông vào chú kia đấm đá tới tấp, rồi một chú chạy vào xe lấy ra một cây sắt đuổi chú kia chạy khói đít. Y như ở VN vậy (hay đó là người VN?? )
Hỏi người đi đường không ai biết BMW ở đâu. Tốt nhất là tìm xe ôm, họ chạy trước mình đi theo à ổn nhất.
Sau khi xì ra 40Baht cho GPS bằng cơm thì cũng tới được chỗ muốn tới:
Finally I had to ask a motorcycle-taxi to ride in front of me, then I follow to BMW.
Alright, this is the placed I wanted to come:
Tìm được tới BMW thì được thông báo là brake pad NO STOCK. Hic. Chán chả buồn nói. Thế là phải vừa năn nỉ ỉ ôi, lại vừa hăm he các kiểu thì cậu sale ở đó mới hì hục gọi điện chỗ này chỗ kia để tìm hàng cho mình.
Trong thời gian chờ đợi thì thưởng thức cảm giác sung sướng trong phòng máy lạnh, cạnh những thứ mà nhìn là nhỏ dãi…
Well, I was so happy that I can reach the BMW quite early, and having no issue with the traffic jam in BKK. But my happiness was not for long. I was informed that the brake pad was out of stock. Hell, the big and nice dealer with full equipped repair and maint shop at the back which having no brake pad, which is normal and regular consumption part.
Okay, I asked the BMW guy there if he knows any shop in BKK with available pads for my GS.
During that time, I tried to wander around, looking the fancy stuff and enjoy air-con atmosphere:
Các tiệm kia có hàng, mà không tiệm nào muốn mang hàng tới. Thậm chí mình còn bảo là cứ nhờ xe ôm mang tới đây cho mình, mình tự thay, mình trả tiền má phanh và tiền xe ôm – vậy mà không chỗ nào chịu. Lạ nhỉ!!??
Thôi thì ok, mày cho tao địa chỉ, tao đến! Bố điên lắm òi.
Ôi cái Băng cmn cốc này khó thật, địa chỉ đến là đau đầu, GPS chả hiểu nổi. Thế là phải bắt cậu kia kiếm thêm một chú GPS cơm khác cho mình:
He talking over the phone for a while, then he told me that there is a shop he knows, which has available brake pads. Good!
He told me the address, we tried to put on my GPS but could not.
Alrighty, here’s the deal, please call the shop, and ask them to send the pads here to me via a motorcycle-taxi, I will pay both for the pads and the transporter, I will change the pads myself.
He again on the phone with the shop, then turned back to me with a negative reply. The shop did not want to do so. I asked why, but no solid answer was given. . WTF with those guys? They afraid that I won’t pay? Or they want to change the pads themselves to add some more profit? The BMW guy did not want me to make his place dirty? I could not figure out why.
Ok, what else I could do? Please get me a motorcycle-taxi and ask him to ride with me to the shop. That’s final deal I could offer.
Now, look at my Orange GPS at front:
GPS cơm của mình chạy khá từ tốn, vì xe mình có 2 thùng, rất khó chạy trong những cái khe hẹp thế vầy:
My Orange GPS was moving so slow because of waiting for me. I could not move fast as a small scooter there as I have side cases and they block the gap btw two lanes:
Tới tiệm sửa xe – tiệm này chuyên BMW motor:
Got to the shop after almost 30mins circling around. I paid my Orange GPS 120Baht (~ 4USD):
Mình có duyên với những kiểu cháy má phanh thế này:
WTH happened with my rear brake pads? Why in the world I missed it when checking the bike before the trip!?
Đói quá, gọi ngay đĩa cơm ở quán bên cạnh ăn đỡ:
Too hungry, so I grabbed a dish at the next door shop:
Chủ tiệm tên Bao, mặc áo xanh – trước đây là thợ trong BMW Barcelona, giờ ra mở tiệm riêng:
Me with the shop owner. He is ex-BMW Barcelona technical staff – no wonder they have sort of connection:
Không quên xin thêm tí nhớt máy để bổ sung.
Ai cần thì mình cho số đt và tọa độ của tiệm này nhé. Nhiều khi đi qua lỡ cần làm gì đó mà đưa vào tiệm không chuyên cũng ghê tay lắm.
Xong xuôi các thứ thì thẳng tiến đến nhà anh bạn.
Tối đó được gia đình bạn chiêu đãi một bữa no nê:
I reached to my friend’s house before dark. Dined with friend’s family:
Ngủ sớm, để sáng sau dậy sớm chạy cùng Goran xuống Hat Yai.
Early sleep, to be ready for the day ride with Goran from BKK to Hat Yai